1 assure of twelve decades Waiting to Sponsor a spouse to the US
occasionally, an immigration visa is not simply a geographical copyright, but a testomony to a adore which includes triumph over the exam of your time and prejudice. The story of John and Mai is easily the most vivid proof of that - a 12-calendar year journey to the decision to sponsor a spouse on the US.
Meeting from an surprising incident
In 2013, John - a forty-year-previous American person, decided to travel to Vietnam alone to hunt new encounters. But that journey took a special switch when John experienced a significant website traffic accident.
The personal injury brought about him for being hospitalized for 6 months within a overseas land. With no relations, discomfort and loneliness, John believed he would collapse. But at that instant, Mai appeared.
Mai was the nurse who straight took care of John. She wasn't a lady with a "environment-shattering" attractiveness. Mai experienced an unattractive visual appearance, her pores and skin was dim with the wind along with the unfortunate eyes of a highly skilled girl. But to John, Mai's devotion, kindness and warm arms when changing bandages and feeding him porridge were being additional attractive than any natural beauty queen.
From gratitude, John slowly realized that he had fallen in appreciate using this little but resilient Vietnamese woman. He desired to marry Mai.
A polite refusal in addition to a 12-12 months challenge
When John proposed, Mai withdrew. Her self-consciousness about her physical appearance as well as scar from being betrayed when she was youthful built her coronary heart close. She did not feel that a overseas man could actually appreciate her. In addition, Mai had a frail outdated mother who needed to be taken care of working day and night.
for making John stop trying, Mai made a suggestion that she considered no person would accept: "If you're able to wait around until finally my mom passes absent, I will marry you."
Mai believed John would go away. But she was Erroneous.
John didn't say Significantly, he just nodded and waited. He returned to the US but his coronary heart remained in Vietnam. For twelve several years, John nevertheless went back and forth between the two hemispheres, nonetheless cared for Mai and respected her assure. 12 decades bảo lãnh diện vợ chồng qua mỹ - plenty of time to change anyone's existence, but not change John's appreciate.
a contented ending and the treatment for sponsoring a partner into the US
12 a long time later, when Mai's mother experienced peacefully returned to her ancestors, satisfying her filial duty, Mai dared to search back again at John. That guy now had a lot of silver strands in his hair, but his eyes ended up still as passionate as the first working day while in the clinic.
Mai nodded. Their wedding day was simple but crammed with tears of pleasure. having said that, the ultimate challenge they faced was the sophisticated authorized treatments for John to convey Mai towards the US.
by using a Distinctive profile: The husband was more mature, some time of knowing one another for in excess of ten years but not bringing about marriage was unbelievable, and Mai's look made people today all the more skeptical that Mai could come up with a man look ahead to her for 12 yrs
comprehending this problem, Mai and John sought Quang Phan Visa for aid within the processes for sponsoring a spouse to the US (Visa kind CR1/IR1).
all through the entire process of sponsoring a husband or wife into the US, the Consulate typically meticulously considered the authenticity of the relationship (Bona Fide romantic relationship). In the situation of John and Mai, Quang Phan Visa served them:
Arranging the timeline: Recreating the 12-year enjoy Tale logically, within the medical center Monthly bill in 2015 towards the airplane tickets John traveled about all These years.
romance report: publish a touching Tale about why Mai experienced to remain in Vietnam to take care of her mother, turning the weak point of "extended waiting around" in the energy of "sacrifice and loyalty".
Prepare for that interview: Help Mai defeat her self-consciousness and confidently answer the consular officer about her really like.
genuine like warrants to generally be reunited
lastly, the immigration visa was affixed to Mai's copyright. The day she held the ticket in her hand, Mai cried not simply because she was going to The united states, but due to the fact she understood that Any further she would by no means be by itself all over again.
The Tale of Mai and John reminds us that: real like would not distinguish in between look or borders. And if you are also fighting the application for a spousal sponsorship to your US, do not Allow paperwork become a barrier in your happiness.
Permit Quang Phan Visa accompany you, continue to put in writing a contented ending for your very own like story.
https://www.dimykhongsuynghi.com/
1 Lời Hứa 12 Năm Chờ Bảo Lãnh Vợ Qua Mỹ
Đôi khi, tờ visa định cư không chỉ là tấm vé thông hành địa lý, mà là minh chứng cho một tình yêu đã vượt qua thử thách của thời gian và định kiến. Câu chuyện về John và Mai là minh chứng sống động nhất cho điều đó – một hành trình kéo dài 12 năm để đi đến quyết định bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ.
Gặp gỡ từ một tai nạn bất ngờ
Năm 2013, John – một người đàn ông Mỹ 40 tuổi, quyết định một mình du lịch đến Việt Nam để tìm kiếm những trải nghiệm mới. Nhưng chuyến đi ấy đã rẽ sang một hướng khác khi John gặp một tai nạn giao thông nghiêm trọng.
Chấn thương khiến anh phải nằm viện suốt 6 tháng ròng rã nơi đất khách quê người. Không người thân thích, đau đớn và cô đơn, John tưởng chừng đã gục ngã. Nhưng chính lúc đó, Mai xuất hiện.
Mai là y tá trực tiếp chăm sóc cho John. Cô không phải là người phụ nữ có nhan sắc "nghiêng nước nghiêng thành". Mai có ngoại hình kém thu hút, làn da sạm màu vì sương gió và đôi mắt đượm buồn của người phụ nữ từng trải. Nhưng với John, sự tận tụy, ân cần và bàn tay ấm áp của Mai khi thay băng, bón cháo cho anh lại đẹp hơn bất kỳ cô hoa hậu nào.
Từ lòng biết ơn, John dần nhận ra mình đã yêu người phụ nữ Việt Nam nhỏ bé nhưng kiên cường này. Anh muốn cưới Mai làm vợ.
Lời từ chối khéo và thử thách 12 năm
Khi John ngỏ lời, Mai đã rụt lại. Sự tự ti về ngoại hình và vết sẹo từ một lần bị phụ bạc thời trẻ khiến trái tim cô đóng chặt. Cô không tin một người đàn ông ngoại quốc lại có thể yêu mình thật lòng. Hơn nữa, Mai còn một mẹ già yếu ớt cần phụng dưỡng sớm hôm.
Để John từ bỏ ý định, Mai đã đưa ra một lời đề nghị mà cô nghĩ là không ai chấp nhận nổi: "Nếu anh có thể chờ đến khi mẹ em qua đời, em sẽ lấy anh."
Mai nghĩ John sẽ rời đi. Nhưng cô đã lầm.
John không nói nhiều, anh chỉ gật đầu và chờ đợi. Anh trở về Mỹ nhưng trái tim vẫn để lại Việt Nam. Suốt 12 năm ròng, John vẫn đi về giữa hai nửa bán cầu, vẫn quan tâm Mai và tôn trọng lời hứa của cô. 12 năm – thời gian đủ để thay đổi cả một đời người, nhưng không làm thay đổi tình yêu của John.
Cái kết viên mãn và thủ tục bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ
12 năm sau, khi mẹ Mai đã thanh thản về với tổ tiên, hoàn thành chữ hiếu, Mai mới dám quay lại nhìn John. Người đàn ông ấy giờ tóc đã thêm nhiều sợi bạc, nhưng ánh mắt nhìn cô vẫn nồng nàn như ngày đầu trong bệnh viện.
Mai gật đầu. Đám cưới của họ diễn ra giản dị nhưng đẫm nước mắt hạnh phúc. Tuy nhiên, thử thách cuối cùng họ phải đối mặt chính là các thủ tục pháp lý phức tạp để John có thể đưa Mai sang Mỹ.
Với một hồ sơ đặc biệt: Chồng lớn tuổi, thời gian quen biết kéo dài hơn một thập kỷ nhưng không dẫn tới kết hôn là một chuyện khó tin, thêm nữa ngoại hình của Mai khiến cho người ta càng không tin Mai có thể khiến một người đàn ông chờ đợi mình trong suốt 12 năm
Hiểu được sự khó khăn này, Mai và John đã tìm đến Quang Phan Visa để được hỗ trợ làm thủ tục diện bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ (Visa diện CR1/IR1).
Trong quá trình làm hồ sơ bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ, Lãnh sự quán thường xem xét rất kỹ tính chân thật của mối quan hệ (Bona Fide Relationship). Với trường hợp của John và Mai, Quang Phan Visa đã giúp họ:
Sắp xếp dòng thời gian (Timeline): Tái hiện lại câu chuyện tình yêu 12 năm một cách logic, từ hóa đơn bệnh viện năm 2015 đến những vé máy bay John đi lại suốt ngần ấy năm.
Tường trình mối quan hệ: Viết nên câu chuyện cảm động về lý do Mai phải ở lại Việt Nam chăm sóc mẹ, biến điểm yếu "chờ đợi lâu" thành điểm mạnh về "sự hy sinh và lòng chung thủy".
Chuẩn bị tâm lý phỏng vấn: Giúp Mai gạt bỏ sự tự ti, tự tin trả lời viên chức Lãnh sự về tình yêu của mình.
Tình yêu đích thực xứng đáng được đoàn tụ
Cuối cùng, tấm visa định cư đã được dán lên hộ chiếu của Mai. Ngày cầm tấm vé trên tay, Mai khóc không phải vì được đi Mỹ, mà vì biết rằng từ nay cô sẽ không bao giờ phải cô đơn nữa.
Câu chuyện của Mai và John nhắc nhở chúng ta rằng: Tình yêu chân thành không phân biệt ngoại hình hay biên giới. Và nếu bạn cũng đang loay hoay với hồ sơ bảo lãnh diện vợ chồng qua Mỹ, đừng để những thủ tục giấy tờ làm rào cản ngăn cách hạnh phúc của mình.
Hãy để Quang Phan Visa đồng hành cùng bạn, viết tiếp cái kết có hậu cho câu chuyện tình yêu của riêng bạn.
https://www.dimykhongsuynghi.com/